ThiThi
03-17-2008, 06:30 PM
Đinh gió hú ngà y Kỷ Tỵ , tháng Tân Hợi , năm Đinh Hợi
Cũ nhân !
Tôi biết giờ nà y dù có bắc loa gà o bể tiếng chưa chắc gì ông đã nghe hay Â?.thèm nghe ,nhưng nghe hay không thì tôi vẫn phải nói ra những lời từ đáy lòng , nếu không cả đời nà y tôi sẽ áy náy với Â?.cái miệng của mình lắm. Cái ngà y ông toe toet ,hà hửng chống xuồng sang sông trong tiếng reo hò cổ động rầm trời của bà con là ng Dzịt mặc cho tôi tê tái cõi lòng trong xó bếp Â?.đập gián tiêu sầu ( ờ thì Â?.không đập được người thì đập gián , có gì đâu mà thắc mắc ), sau khi Â?.hết gián để trút hận tôi khăn áo gạt nước mắt quyết chà ra đi khỏi cái nơi đau lòng , bạc bẽo nà y (người ra nói hoạn nạn thấy chân tình ,trong khi ai nấy nà o hoa nà o quà chúc cho cái con người phụ bạc ấy sang sông thuyền yên sóng lặng , còn cái người bị phụ 1 mẩu tissue cũng không ai đưa để chặn nước mắt ).Nhưng tÃnh là một chuyện .....là m lại là chuyện khác , đi được nửa đường tự nhiên thấy tức ngang hông nên quay lại xả cho 1 trận bõ tức .Mặc dù không phải lần đầu tiên bị thất tình, nhưng mấy lần trước không bị đá đau như lần nà y, mà lại mấy lần trước là tự tôi " đơn phương " nên không có thu hoạch cũng chỉ ê ẩm chút chút , nhưng lần nà y khác , lần nà y nghiêm trọng hơn ,lần nà y tổn thất nặng nề hơn, lần nà y quê độ hơn vì dù sao tôi cũng danh chÃnh ngôn thuận là bà nhà của ông mờ, cho nên không chửi ......không chịu được .
Nhớ cái ngà y tôi mới chân ướt chân ráo bước vô ghề ....nhầm .....vô Là ng, nổi tiếng thục nữ , ngơ ngác như " Con nai trong rừng", khi đó ông đã nổi tiếng là một dân chơi có số má với biệt danh " Máy yêu " ( thế nà o là " dân chơi " tui hổng biết , tại đã ....chơi bao giờ đâu mà biết , bị thấy giang hồ gọi vậy nên tui gọi đú theo ) với hà ng tá cung tần mỹ nữ , vợ to vợ nhỏ .Lúc đó 2 chúng ta là " Hai số phận " hoà n toà n khác nhau , khác nhau như " Trời và Đất " , nhưng cũng như số phận các mỹ nhân Tà u thời loạn, tôi -1 thục nữ chánh hiệu bị " Cuốn theo chiều gió " và o cuộc binh đao thà nh con cờ chÃnh trị , sau cuộc nội chiến điêu tà n giữa quân phiến loạn và phe hoà ng thân quốc thÃch, bất thình lình bị bứng lên đặt cái uých 1 fát và o ghế chánh cung cao chót vót, giờ nghĩ lại còn thấy ....chóng mặt ( tui bị bệnh sợ độ cao mà )
Khi không bị đẩy vô vòng tay " Người đà n ông có gia đình " ( thiệt ra là cả ...mà chục cái gia đình),là m thân .....vợ nhà phải tranh già nh 1 người đà n ông với đám quần hồng trong hậu cung thiệt thấy oải hết sức, nhưng lấy chồng thì phải theo chồng , tui tự nhủ với bản thân - dù phải tranh già nh sức đầu mẻ trán đi chăng nữa ông vẫn là "Chồng tôi" vì trong mắt tôi lúc đó " Anh là tất cả ". " Giã từ quá khứ " thơ ngây tôi theo ông về hậu cung mà cứ ngỡ " Ngọn tháp hạnh phúc " hy vọng sẽ " Bên nhau trọn đời".Nhưng tôi đâu ngờ trong chốn tình trường ông là " Bố già " tham lam , cả chốn hậu cung vẫn không là m ông bỏ tật .....hám của lạ ,biết bao lần ông giăng gió bên ngoà i bỏ tôi bơ vơ , "Lẻ loi" 1 mình nơi lãnh cung lạnh lẽo, nhưng " Chỉ vì yêu "tôi bỏ qua hết , hy vọng 1 ngà y ông dừng " Bước lãng du "trở về bên tôi. Mấy bà vở cả của ông ngán ngẩm chịu hổng nổi cảnh " kẻ đắp chăn bông kẻ lạnh lùng "từng người , từng người khăn áo ra đi , chốn hậu cung " Chỉ còn lại 2 người ".Lúc đó cũng có người tới dụ tui đi , chuyện nà y là ng Dzịt xôn xao điều tiếng một thời, có người còn nói tôi " Lẳng lơ " có chồng rồi không chịu yên phận , còn lẹo thẹo nà y nọ , nhưng cũng có người khuyên tôi nên bỏ phứt cái anh chồng cả năm cả tháng không tới phòng dzợ thắp đèn lấy một lần .Nhưng tôi không đi vì tôi đã quyết " Yêu chỉ một người " , tôi ở lại vì tôi hy vọng và o " Phép lạ tình yêu " sẽ khiến ông tỉnh ngộ mà nhận ra rằng tôi mời là " Người đà n bà đÃch thực " .
" Điều bất ngờ của con tim " mà tôi mong đợi cuối cùng cũng xảy ra , nhưng người được hưởng không phải là tôi mà là ...." Tình địch " .Ở " Vũ hội hoá trang Â? ông bị " Tiếng sét xanh " đánh cho te tua tơi tả , bèo nhèo như con nghiện vã thuốc ." Từ cái nhìn đầu tiên" " Trái tim hoang dã "của ông nó đập loạn xà ngầu , bình bịch như trống trận lúc đánh giáp lá cà , ông bị người ta là m cho thất điên bát đảo , sấp ngửa lao theo như dân chơi cổ phiếu phi lên sà n ,hai người dÃnh lấy nhau như hình với bóng từ " Bãi biển cây cọ " đến " 3 tuần ở Paris " .Đang lúc quẫn trà thì chẳng biết đứa nà u chơi ác , bật hết volume bà i " đau 1 lần rồi thôi " là m tôi sôi máu Hoạn Thư chạy vô bếp xách cây rựa đi nói chuyện phải quấy .Bắt quả 'tang 2 người ở " Lâu đà i Winterfire " tÃnh lao tới múa chiêu " nhất phát " , nhưng chưa kịp khai đao mới sực nhớ chiêu nà y thầy chỉ truyền trưởng không truyền thứ nên hổng biết phải mần ra sao, mà lại tình địch to con quá nhắm woánh hổng lại nên bắt xe ôm lủi thủi ra về .Quậy người ta hổng được tui quậy ông , lần nà y tui hổng nhịn nữa quyết tâm vùng lên già nh chÃnh quyền, giữa " Hai người đà n bà " ông chỉ được chọn một .
Mặc dù tôi đã hết sức năn nỉ " Đừng bao giờ xa em " nhưng " Sự lựa chọn cuối cùng " của ông bây giờ người người biết , nhà nhà biết .
Đồ phản bội , tôi sẽ kiện vụ nà y tới cùng , kiện cho ông tróc đầu , xì khói mới thôi
Xong với Cũ nhân , giờ Bông xin có và i nhời :
@ Thầy : Mặc dù thầy vẫn dạy con " đời còn dà i , giai còn nhiều " nhưng con vẫn thấy .....đau lòng lắm .Phải chi năm xưa thầy chịu dạy con " nhứt fát " thì bây giờ mọi chuyện đã " thanh toán " xong xuôi , có đâu cần ngồi đây ....ấm ức .
@Chị 5 : em sau thời gian theo lời khuyên của bác sĩ phải nghỉ ngơi ...toà n phần nên cái miệng cũng phải ngưng hoạt động đâm ra ....cà .....cà lăm, đau khổ cũng cà ....cà lăm , khóc cũng cà ...cà lăm nên cái vụ thất tình rực rỡ nà y đã qua cả mấy tháng nay mà hôm nay mới rặn được thà nh nhời .Phiền chị cho em mượn đất chút xÃu nhen
Hoacomay
Cũ nhân !
Tôi biết giờ nà y dù có bắc loa gà o bể tiếng chưa chắc gì ông đã nghe hay Â?.thèm nghe ,nhưng nghe hay không thì tôi vẫn phải nói ra những lời từ đáy lòng , nếu không cả đời nà y tôi sẽ áy náy với Â?.cái miệng của mình lắm. Cái ngà y ông toe toet ,hà hửng chống xuồng sang sông trong tiếng reo hò cổ động rầm trời của bà con là ng Dzịt mặc cho tôi tê tái cõi lòng trong xó bếp Â?.đập gián tiêu sầu ( ờ thì Â?.không đập được người thì đập gián , có gì đâu mà thắc mắc ), sau khi Â?.hết gián để trút hận tôi khăn áo gạt nước mắt quyết chà ra đi khỏi cái nơi đau lòng , bạc bẽo nà y (người ra nói hoạn nạn thấy chân tình ,trong khi ai nấy nà o hoa nà o quà chúc cho cái con người phụ bạc ấy sang sông thuyền yên sóng lặng , còn cái người bị phụ 1 mẩu tissue cũng không ai đưa để chặn nước mắt ).Nhưng tÃnh là một chuyện .....là m lại là chuyện khác , đi được nửa đường tự nhiên thấy tức ngang hông nên quay lại xả cho 1 trận bõ tức .Mặc dù không phải lần đầu tiên bị thất tình, nhưng mấy lần trước không bị đá đau như lần nà y, mà lại mấy lần trước là tự tôi " đơn phương " nên không có thu hoạch cũng chỉ ê ẩm chút chút , nhưng lần nà y khác , lần nà y nghiêm trọng hơn ,lần nà y tổn thất nặng nề hơn, lần nà y quê độ hơn vì dù sao tôi cũng danh chÃnh ngôn thuận là bà nhà của ông mờ, cho nên không chửi ......không chịu được .
Nhớ cái ngà y tôi mới chân ướt chân ráo bước vô ghề ....nhầm .....vô Là ng, nổi tiếng thục nữ , ngơ ngác như " Con nai trong rừng", khi đó ông đã nổi tiếng là một dân chơi có số má với biệt danh " Máy yêu " ( thế nà o là " dân chơi " tui hổng biết , tại đã ....chơi bao giờ đâu mà biết , bị thấy giang hồ gọi vậy nên tui gọi đú theo ) với hà ng tá cung tần mỹ nữ , vợ to vợ nhỏ .Lúc đó 2 chúng ta là " Hai số phận " hoà n toà n khác nhau , khác nhau như " Trời và Đất " , nhưng cũng như số phận các mỹ nhân Tà u thời loạn, tôi -1 thục nữ chánh hiệu bị " Cuốn theo chiều gió " và o cuộc binh đao thà nh con cờ chÃnh trị , sau cuộc nội chiến điêu tà n giữa quân phiến loạn và phe hoà ng thân quốc thÃch, bất thình lình bị bứng lên đặt cái uých 1 fát và o ghế chánh cung cao chót vót, giờ nghĩ lại còn thấy ....chóng mặt ( tui bị bệnh sợ độ cao mà )
Khi không bị đẩy vô vòng tay " Người đà n ông có gia đình " ( thiệt ra là cả ...mà chục cái gia đình),là m thân .....vợ nhà phải tranh già nh 1 người đà n ông với đám quần hồng trong hậu cung thiệt thấy oải hết sức, nhưng lấy chồng thì phải theo chồng , tui tự nhủ với bản thân - dù phải tranh già nh sức đầu mẻ trán đi chăng nữa ông vẫn là "Chồng tôi" vì trong mắt tôi lúc đó " Anh là tất cả ". " Giã từ quá khứ " thơ ngây tôi theo ông về hậu cung mà cứ ngỡ " Ngọn tháp hạnh phúc " hy vọng sẽ " Bên nhau trọn đời".Nhưng tôi đâu ngờ trong chốn tình trường ông là " Bố già " tham lam , cả chốn hậu cung vẫn không là m ông bỏ tật .....hám của lạ ,biết bao lần ông giăng gió bên ngoà i bỏ tôi bơ vơ , "Lẻ loi" 1 mình nơi lãnh cung lạnh lẽo, nhưng " Chỉ vì yêu "tôi bỏ qua hết , hy vọng 1 ngà y ông dừng " Bước lãng du "trở về bên tôi. Mấy bà vở cả của ông ngán ngẩm chịu hổng nổi cảnh " kẻ đắp chăn bông kẻ lạnh lùng "từng người , từng người khăn áo ra đi , chốn hậu cung " Chỉ còn lại 2 người ".Lúc đó cũng có người tới dụ tui đi , chuyện nà y là ng Dzịt xôn xao điều tiếng một thời, có người còn nói tôi " Lẳng lơ " có chồng rồi không chịu yên phận , còn lẹo thẹo nà y nọ , nhưng cũng có người khuyên tôi nên bỏ phứt cái anh chồng cả năm cả tháng không tới phòng dzợ thắp đèn lấy một lần .Nhưng tôi không đi vì tôi đã quyết " Yêu chỉ một người " , tôi ở lại vì tôi hy vọng và o " Phép lạ tình yêu " sẽ khiến ông tỉnh ngộ mà nhận ra rằng tôi mời là " Người đà n bà đÃch thực " .
" Điều bất ngờ của con tim " mà tôi mong đợi cuối cùng cũng xảy ra , nhưng người được hưởng không phải là tôi mà là ...." Tình địch " .Ở " Vũ hội hoá trang Â? ông bị " Tiếng sét xanh " đánh cho te tua tơi tả , bèo nhèo như con nghiện vã thuốc ." Từ cái nhìn đầu tiên" " Trái tim hoang dã "của ông nó đập loạn xà ngầu , bình bịch như trống trận lúc đánh giáp lá cà , ông bị người ta là m cho thất điên bát đảo , sấp ngửa lao theo như dân chơi cổ phiếu phi lên sà n ,hai người dÃnh lấy nhau như hình với bóng từ " Bãi biển cây cọ " đến " 3 tuần ở Paris " .Đang lúc quẫn trà thì chẳng biết đứa nà u chơi ác , bật hết volume bà i " đau 1 lần rồi thôi " là m tôi sôi máu Hoạn Thư chạy vô bếp xách cây rựa đi nói chuyện phải quấy .Bắt quả 'tang 2 người ở " Lâu đà i Winterfire " tÃnh lao tới múa chiêu " nhất phát " , nhưng chưa kịp khai đao mới sực nhớ chiêu nà y thầy chỉ truyền trưởng không truyền thứ nên hổng biết phải mần ra sao, mà lại tình địch to con quá nhắm woánh hổng lại nên bắt xe ôm lủi thủi ra về .Quậy người ta hổng được tui quậy ông , lần nà y tui hổng nhịn nữa quyết tâm vùng lên già nh chÃnh quyền, giữa " Hai người đà n bà " ông chỉ được chọn một .
Mặc dù tôi đã hết sức năn nỉ " Đừng bao giờ xa em " nhưng " Sự lựa chọn cuối cùng " của ông bây giờ người người biết , nhà nhà biết .
Đồ phản bội , tôi sẽ kiện vụ nà y tới cùng , kiện cho ông tróc đầu , xì khói mới thôi
Xong với Cũ nhân , giờ Bông xin có và i nhời :
@ Thầy : Mặc dù thầy vẫn dạy con " đời còn dà i , giai còn nhiều " nhưng con vẫn thấy .....đau lòng lắm .Phải chi năm xưa thầy chịu dạy con " nhứt fát " thì bây giờ mọi chuyện đã " thanh toán " xong xuôi , có đâu cần ngồi đây ....ấm ức .
@Chị 5 : em sau thời gian theo lời khuyên của bác sĩ phải nghỉ ngơi ...toà n phần nên cái miệng cũng phải ngưng hoạt động đâm ra ....cà .....cà lăm, đau khổ cũng cà ....cà lăm , khóc cũng cà ...cà lăm nên cái vụ thất tình rực rỡ nà y đã qua cả mấy tháng nay mà hôm nay mới rặn được thà nh nhời .Phiền chị cho em mượn đất chút xÃu nhen
Hoacomay